THƯƠNG QUÁ NÓI SAO CHO VỪA

Ái Khanh

(Khuôn viên Petrus Ký)

Thương màu xanh lá cỏ rất ngoan
Thương màu hoa điệp nhỏ rất vàng
Len lén nằm yên trong tập vở
Và nghe hương nhẹ tỏa lang thang

Thương lớp học sao dáng hiền hòa
Lặng thinh chờ đợi tiếng chân xa
Đây đàn bướm trắng reo gót nhỏ
Và tiếng cười vui rất mặn mà

Thương mái trường yêu dấu học trò
Ngày ngày chờ đợi áo trắng thơ
Tung tăng tà áo trong gió nhẹ
Gieo đến lòng ta nỗi tình cờ

Thương quá làm sao nói cho vừa
Lặng thinh ôm ấp những âm xưa
Chìm trong mộng nhỏ hồn ngơ ngẩn
Ta nhớ làm sao những êm đềm..

Ái Khanh (P.Ký)


Bài thơ trên được đăng trên trang Mai Bê Bi nhật báo Chính Luận năm thứ 10 số 2752 ngày 01/05/1973: ChinhLuan_2752 1MAY1973.pdf.

Là học trò lớp đêm chỉ thấy nắng chiều và bóng đêm, không gian và thời gian ấy làm cô học trò nhỏ mang tâm hồn đa cảm lãng mạn viết nên những bài thơ vụng dại tuổi học trò dưới mái trường Petrus Ký yêu dấu từ Niên khóa 1969 (vào học năm lớp đệ lục) đến ngày 30.4.1975.

Xin cám ơn sư huynh Võ Phi Hùng Niên khóa 67-74 đã giúp tôi có được tư liệu nhật báo Chính Luận, nhờ đó tôi đã tìm lại được một số bài viết văn, thơ xin ghi chép lại để hoài niệm về tuổi hoa niên.

Ái Khanh
06/09/2022