MƯA SÀI GÒN
Trầm Vân
Mưa Sài Gòn ngấn qua lòng
Hay phương trời gửi nhớ mong theo về
Đôi tà áo lượn hương mê
Ngả nghiêng con phố tay ghì nhớ thương
Mưa Sài gòn ngóng một phương
Giọt rơi thắc thỏm nỗi buồn xanh xao
Chờ em nỗi nhớ ngọt ngào
Như môi em ngọt lối vào nụ hôn
Mưa Sài Gòn đổ bồn chồn
Qua Đa Kao lại chập chờn Hàng Xanh
Làn mưa rơi nhớ vòng quanh
Một vòng tay ấm, một vành nón nghiêng
Mưa rơi về phía Thủ Thiêm
Con đò xưa gọi tóc mềm phiêu bay
Nhìn nhau ánh mắt đắm say
Cơn mưa thánh thót giọt gầy phiêu du
Mưa Sài Gòn đổ về thu
Lá rơi buồn bã tạ từ cành cao
Chừng nghe mưa lá thầm thào
Nhớ em mưa đổ vào xao xuyến lòng
Mưa qua Bình Thạnh cầu Bông
Giọt mưa cứ xoáy vào trong nỗi sầu
Nhớ người mây gió lao đao
Phố buồn cây ngả vào thao thức chờ
Con đường kỷ niệm nằm mơ
Em về tóc xõa vào ngơ ngẩn tình
Trầm Vân