Một Buổi Về Quê
Trầm Vân
Dòng sông hát khúc ca dao
Líu lo chim hót ngọt ngào tình quê
Xóm làng một buổi tôi về
Quên đi thành thị bốn bề bụi bay
Mưa phơ phất, gió lay phay
Bàn tay nhẩm đếm những ngày xa xưa
Chờ em qua một chuyến đò
Tóc em xõa xuống đôi bờ chiêm bao
Chừng nghe mây gió thầm thào
Mái chèo khua sóng vào xao xuyến lòng
Nắng vàng gọi nhớ về hong
Tình theo sóng nước qua sông dạt dào
Thế rồi ta lại xa nhau
Tôi về thành thị nhuốm màu áo cơm
Xa em giá lạnh chiều sương
Về đâu mái tóc xõa buồn dịu êm
Lần theo xưa hỏi thăm em
Mới hay tình đã rối thềm nhớ mong
Vu qui em bước theo chồng
Con đò ngày ấy ngóng trông phương nào ?
Bóng em giặt áo bờ ao
Áo bà ba đẹp phơi rào nay đâu
Bóng em nghiêng nón qua cầu
Nõn nà tôi vẽ trên đầu câu thơ
Về quê không lấm bụi mờ
Sao buồn lấm tấm giấc mơ chưa tròn
Trầm Vân