THƠ LÒNG NGƯỜI VIỄN XỨ

Nguyễn Ngọc René

Tho long nguoi vien xu

Cái nghiệp mê nghề thẩn với thơ
Vần theo chính luật chẳng ai ngờ
Nên bài cứ mặc dù hay dở
Miễn phí cho đời một phút mơ.

*

Liền câu Tứ Tuyệt tháng, năm, ngày..
Bảy chữ ươm nồng giấc mộng say
Độc giả ơn kìa xem chẳng chạy
Cùng vui thưởng thức chớ châu mày…

*

Lẩn thẩn chơi trò xướng họa nhau
Dòng thơ bắt chữ với muôn màu
Cho vào mỗi khổ lòng đau đáu
Tả hết chân tình dạ trước sau…

*

Vì thơ chịu chứa những u buồn
Sẵn hứng bao lời hãy cứ tuôn
Dẫu lúc hoàng hôn, chiều đã muộn…
Đầy vơi cớ sự tả nên nguồn…

*

Miễn phí thôi mà hãy đọc chơi
Vài câu hứng khẩu đọng bao lời
Tình thơ chẳng chút cầu thêm lợi
Độc giả xem nào nếu thảnh thơi…

*

Vài câu viết lại lúc thôi cày
Ý tưởng thơ về chữ ngất say
Tựa nước xuôi dòng theo hướng chảy
Mênh mang cảm xúc vận đêm ngày…

*

Cảm tạ ân tình độc giả theo
Bao năm tháng rộng dõi thơ nghèo (1)
Thông thường dụng ngữ từ không khéo
Bởi quá yêu nhiều vận phải đeo…

*

Cũng vì nghiệp lẻ thơ bèo
Tìm vui với chữ hò reo hương đời…

 

1) dõi : theo dõi.
“dõi thơ nghèo” : theo dõi dòng thơ nghèo nàn cả ý lẫn từ, KHÔNG hoa mỹ, đẹp như THƠ…

-N3-Nguyễn Ngọc René – Paris – 19/05/2018