Gởi nhà thơ xứ Bắc!

đoàn xuân thu.

Goi nha tho xu bac 01Nước sông Hồng mùa khô nên cạn kiệt,

trơ đáy sông, bờ bãi cát, giữa dòng;

rồi lũ quét! Con sông ngầu đỏ máu;

gào thét điên cuồng vỡ bãi đê sông!

 

Mùa lũ phăng phăng nước về châu thổ,

dân đói nghèo …chèo vớt củi trên sông;

‘Anh phải sống’*! xuôi tay dòng nước bạc,

chịu cảnh thiên tai: mùa lũ sông Hồng!

 

Vùng trũng chiêm, ngậm đòng, chìm trong nước,

trắng tay rồi! Mùa gặt sắp đến nơi!

nên ông khóc tang thương là phải quá!

thương đồng bào phải ăn cháo cầm hơi!

***

Goi nha tho xu bac 02Không có lũ đất đồng bằng Nam Bộ!

tháng chín hằng năm, nước nổi là thường!

quà tặng thiên nhiên cho người cùng khổ!

hà cớ gì thơ ông khóc tang thương?*

 

Con nước sương sa mang phù sa tôm cá,

tháng chín về đồng tứ giác Long Xuyên,

bông điên điển ngoi lên mừng nước nổi,

nước nổi quê mình! Mừng! Quá xá vui!

 

Đồng chí ông … 16 vàng, bốn tốt?!

ngăn Cửu Long, xây cất thủy điện rồi!

nước nổi bây giờ… mơ thời mới có!

bởi tại ai? Nào phải bởi tại trời!

 

Không còn phù sa; không còn tôm cá!

lúc đó rồi… ông hãy khóc tang thương!

đoàn xuân thu.

melbourne!

 

*Khái Hưng

*Nghe nhà thơ xứ Bắc viết ‘Quê em mùa nước lũ!’ thấy ‘bịnh’ quá!