Sớ Táo Quân
Khải muôn tâu thuợng đế Hạ thần là Táo quân Nằm bẹp trước bệ rồng Tung hô thật lớn tiếng Vạn bình phương vạn tuế Tâu Ngọc Hoàng thánh thuợng Từ ngày xuống “gian” trần Lãnh chức vụ Táo quân Lớp mười hai A Bê Thần luôn luôn nghe ngóng Xem xét đó cùng đây Để nay khi xuân về Trần gian bừng náo nhiệt Thành tỉnh đều nhộn lên Thì Hạ thần lóc cóc Bay lên chốn thiên đình Trước là vâng lệnh Đế Tổng trình bày mọi sự Sau là thăm Chức Nữ Vốn là bạn tâm giao… Ấy chết Ngài thứ cho Lời lẽ thần lo xo Là vì nguyên do này Trên đường lên xứ trời Tình cờ gặp Táo bạn Anh em lâu gặp nhau Nên trao đổi đôi lời Và thêm chút ít rượu Để uống vào liên miên Nay phải lên trình Đế Táo thần bỗng thấy hứng Nói toạt hết móng heo Hết sợ phe ở dưới Chờ hạ thần trở xuống Hè nhau rô-ti thần Tâu Ngọc Hoàng thánh thượng Lớp hạ thần coi sóc Hết xẩy và xẩy hết Đầu đàn là một anh Họ Phạm tên Văn Thu Dáng người coi nho nhã Té ra là thợ hàn Nhưng dám học phổ thông Và vẫn học phom phom Chức vụ gã thật nhọc Nhưng hắn vẫn cười tươi Hành chánh vốn nghề riêng Nên mọi chuyện giấy tờ Anh em đều yên bụng Xếp đã hẳn am tường Chắc chắn là xong xuôi Phó bảng là một đấng Họ Phạm tên rất “Hảo” Và anh ta nổi tiếng Là hảo ngọt đến cùng Kết quả là nhiều hôm Ảnh xếp bút văn chương Quăng mẹ nó học hành Nhất định đi ngao du Hạ thần vì sức yếu Nên bay theo không kịp Để biết hắn đi mô Tuy mỗi lần ‘người’ về Mồ hôi hột rơi rớt Cùng mình và cùng mẩy Hạ thần vốn dốt triết Nên không suy diễn nổi Đành nhường lại cho Ngài Còn nhân vật quan trọng Chuyên môn đếm và chỉ Xấp giấy lộn tầm thuờng Mà Hạ giới tưởng quí Tên là Dương Hòa Âm À ! Quên Dương-Hòa-Minh Dáng người vĩ đại lạ Nếu đem so với thần Như bưởi so với chanh Ảnh có thêm tài riêng Chủ trương một giai phẩm Thân hữu nghe đâu vậy Qui tụ chốn quần hào Dân Petrus lâu năm Nay thành dân Sư Phạm Nhưng ảnh vốn tốt tính Nhờ có thêm phụ tá Đắc lực và hăng say : Là anh trưởng xã hội Mai-Thanh-Nhân tiên sinh Nhỏ con mà giỏi lạ Chuyên môn phần kỹ thuật Khắp nơi đều biết tiếng Đến đây thần bỗng nhớ Thư ký của lớp nhà Là anh Gandhi Sơn Vì lúc trước nghe đâu Có người họa dung nhan Mà anh chê không nhận Nên họ đành treo lên Bức họa tựa Gandhi Cần cù và kỹ lưỡng Đó là tánh riêng chàng Còn nhiều nhân vật nữa Mà trình ra toàn bộ Chắc tới tối chưa hết Và ngủ luôn tại đây Để rồi mai trình tiếp Mà thiên giới bơ vơ Chắc hạ thần phải lại ‘Bạn’ Chức Nữ ngủ nhờ Sao Thượng Đế phán sao “Hãy tóm bớt vấn đề Nói chuyện công tác đi Để cho xong tường trình Hầu khỏi phải ngủ đêm” Dạ thần xin tường ngay : Vì giữa năm sớm quá Chưa có ai chết chóc | Hay lụt lội nước nôi Để lũ nhỏ có chuyện Công tác với tư tác Và cũng tại năm thi Nên dân chúng hơi xìu Ở nhà bên sách vở Coi bộ vui lòng hơn Duy có một công tác Là làm báo không bán Không biết tại vì răng Năm nay đổi chiến lược Qui mô sang du kích Rầm rộ sang âm thầm Theo lời anh phó ban ‘Đại báo chí sự vụ’ Là để dễ viết hơn Không ồn ào thái quá Là cũng có lý do Tuy nhiên vào lúc chót Tờ báo lại hiện ra Nhất là năm cuối cùng Đời học sinh dằng dặc Ai cũng dành kỷ niệm Để về sau lúc già Miệng ngậm píp phì phà Lật dỡ từng trang giấy Hồi nhớ chuyện ấu thơ Có nhiều chỗ buồn cười Cũng có lúc cảm động Ôi kể thì làm thần Chợt nhớ mình đơn côi Nghề này sao bạc bẽo Chẳng bù bọn trên này Ăn chơi cùng phè phỡn Ấy chết xin Ngọc Hoàng Tha cho tội ngông cuồng Tại thần lộn tụi dưới Cũng tương tự tụi trên Không làm gương đàn em Để bọn này ra đời Bơ vơ và lạc lõng Nếu có học thành tài Thì cũng phải vô băng Tham nhũng có tổ chức Còn nếu không thì cạch Ôi thôi chán mớ đời Xin trở lại vấn đề Còn có chuyện văn nghệ Do tay tổ Hoàng-Thiện Đứng ra lái đầu tàu Vì thần lên sớm quá Nên chưa biết cuộc vui Tuy nhiên thần chắc hẳn Anh em dốc một lòng Dẹp bỏ tánh nhỏ nhặt Để chung vui năm chót Thần phải mau trình xong Để bay về ăn ké Tiệc tất niên hằng năm Và trước giờ giao thừa Nhảy sang một năm mới Thần đại diện bọn hắn Xin kính chúc Ngọc Hoàng Một năm mới mạnh khỏe Đẹp đẽ sạch sẽ và Dĩ nhiên là vô ghẻ Dạ hạ thần xin nghe Lời vàng bạc của Ngài “Ta chúc ngươi Táo quân Một năm mới mát mẻ Sức khỏe cực mạnh mẽ Để phải nghe cho khỏe Còn tụi kid mười hai Rán học cho hết xẩy Nhứt là sau Tết này Cuộc thi cũng gần kề Ta không lựa phò mã Nhưng tên nào cố gắng Ngày thi ta phò trợ Nhớ một hóa thành hai Còn tên nào lạng quạng Ta cho nó out luôn Thôi ngươi hãy hồi hương Ở lâu Chức Nữ thấy Nhào ra ăn sống à” Dạ dạ thần xin nghe Nhưng thần còn thắc mắc Chừng nào nước Hồng-Lạc Có thái bình đình chiến Vì thần đợi quá lâu Cứ mỗi năm bay lên Đều được Ngài hứa đẹp Nhưng đã mấy chục năm… Sao ! Trời ! Sao ! Thật không ? Năm nay có thái bình ! Nhưng xin Ngài phán chắc Đừng nghe lão Thần-Hoàng Chuyên môn đoán mò mẫm Năm ngoái thần thua bạc Cũng chỉ vì nghe hắn Dạ dạ thần xin nghe Năm Quí Sửu con trâu Chắc chắn có hòa bình ! Trời ! Thần sung sướng quá Nếu có được hòa bình Thì thần hết còn đen Vì nhân dân an lạc Sống sung sướng văn minh Xài bếp gas tối tân Dẹp củi than đen đúa Nhờ đó thần trắng hơn Thôi Trang để thần về Báo cho tụi nhỏ hay Cho tụi nó mừng reo Vì cả đời tụi nó Biết sao là thái bình Táo thần xin kiếu Ngài. |
TÁO-QUÂN 12 A-B
VỢ NGƯỜi ĐẸP HƠN VỢ MÌNH,
VĂN MÌNH HAY HƠN VĂN NGƯỜI.
CỔ NGỮ TRUNG HOA
Dân chủ là gì? Là anh được nói những gì anh muốn nói, và làm những gì kẻ khác bảo phải làm.
Gerald Barry
LỊCH SỬ LOÀI NGƯỜI QUA 6 BỨC TRANH