LÁ VÀNG NGỒI KHÓC LÁ XANH
(49 ngày…Nhớ Antoine)
Nguyễn Ngọc René
Thơ & vidéo : Nguyễn Ngọc René
Diễn ngâm : Lệ Thu
Lá úa phai màu khóc lá xanh
Nguồn cơn nuối tiếc cũng thôi đành
Ngày đêm tưởng nhớ khơi lòng chạnh
Nức nở tuôn trào lệ rớt nhanh…
*
Khổ nạn thân vùi đáy huyệt sâu
Nhìn con chết lịm mẹ thêm sầu
Thiên thu vĩnh biệt nào ai thấu
Đứt ruột tim cào mắt đỏ ngâu
*
Hòm kia nấp khép chặt muôn đời
Mẹ thét kêu gào lệ ướt rơi
Thức trọn đêm này thêm thắt gợi
Mơ màng vẳng tiếng gió chơi vơi…
*
Xa trần lánh tục cõi hư không
Để mẹ giờ đây chịu gánh gồng
Yếu bệnh cha già nương sức sống
Thu tàn giá lạnh những ngày đông…
*
Thức giữa đêm trường mẹ nhớ con
Gầy thêm mất ngủ lại hao mòn
Canh dài lại thấy hình nên soạn
Ngắm ảnh con còn bé tí hon…
*
Mùa thu gió thổi lá xa cành
Ảm đạm mây trời hết sắc thanh
Khắc khoải thân già thêm giá lạnh
Làm sao số vậy cũng thôi đành…
*
Lá vàng ngồi khóc lá xanh
Cơ trời đã định ngọn ngành biết sao
Nhớ con ruột thắt tim cào
Ngủ yên con nhé chiêm bao ngàn đời…
Nguyễn Ngọc René – 01 / 10 /2020