Từ Độ Em Đi
Trầm Vân
Từ độ em đi sóng biển buồn
Dấu chân trên cát trắng hoàng hôn
Như dấu dã tràng xe cát trắng
Sóng vỗ chiều hoang nỗi nhớ tuôn
Từ độ em đi ngút nẻo xa
Áo bay hương ngát bóng chiều tà
Giờ chỉ là hương mùa lá úa
Thu vàng lá đổ héo cành hoa
Từ độ em đi góc phố chờ
Cành cây ngọn cỏ vẫn còn mơ
Nhớ chiều hò hẹn vòng tay ấm
Và nụ hôn nồng môi ngẩn ngơ
Em đi mang cả bóng thu đi
Bỏ lại công viên gió lỡ thì
Đâu rồi ánh mắt ru chiều biếc
Xao xuyến nụ cười nắng hở khuy
Từ độ em đi nhớ rã rời
Tôi xa người mùa thu xa tôi
Thu vàng thiêm thiếp bên chiều tím
Lá úa buồn như chẳng muốn rơi
Tự độ em đi nhớ tái tê
Mỏi mòn chờ đợi bóng em về
Tình tôi giăng võng ru mùa cũ
Thương nhớ, bầu trời lợp mái che
Trầm Vân
* Cám ơn ns. Trầm Miên
