LTS: Tác giả Hàn Lâm NGUYỄN PHÚ THỨ, đã chịu khó sưu tầm tài liệu để viết các bài có giá trị về : Biên Khảo, Phong Tục Tập Quán, Tử Vi Ðẩu Số… Ông đã được Chánh Phủ Pháp trao tặng huy chương “Chevalier dans l’ordre des Palmes Académiques” tức « Ðệ Ngũ Ðẳng Hàn Lâm » . Xin giới thiệu quý độc giả bốn phương bài Một Chuyến Ði Lý Thú, để biết chuyến đi Mỹ du vào mùa Hè 2005 của Ông.

Ảnh Hàn Lâm Nguyễn Phú Thứ gặp Gs Nguyễn Trung Quân, Hiệu Trưởng (1967-1970) Trường Trung Học Phan Thanh Giản Cần Thơ, tại Ðại Hội PTG&ÐTD Atlanta, tháng 7-2005

Cứ mỗi năm có bốn mùa Xuân, Hạ, Thu và Ðông nối tiếp, hết năm này đến năm khác, thời gian cứ chồng chất trôi qua, con người, dù nghèo hay giàu, tuổi đời cũng không tránh khỏi qui luật của tạo hóa, «sanh lão bịnh tử » lúc còn nhỏ đi học, học xong ra trường đi làm, lập nghiệp, lập gia đình để có con, có cháu nối tiếp cuộc đời, đến tuổi gia,ø thì hưu trí và cuối cùng đau bịnh rồi về theo ông bà. Bởi vì, thiên hạ thường nói : « sống ở thác về ».

Nhưng xét cho cùng, với cái tuổi ở nhà trường là sung sướng nhứt, nhưng có ai biết được, với tuổi học trò của mình dù ở thời hoc sinh hay sinh viên là sung sướng đâu? mà cứ than khổ, bởi vì phải lo học tập chuyên cần, nếu không bị Thầy Cô quở phạt, Ba Má buồn phiền, khi lớn lên đi làm, có vợ chồng, có con cái, mới thấy được Ba Má đã lo lắng cơm ăn áo mặc, để có đồng tiền cho chúng ta ăn học và với cái tuổi học trò chúng ta có rất nhiều kỷ niệm không bao giờ quên được, dù nay đã trải qua từ nhiều thập niên.

Riêng tôi, cứ mỗi lần hè về trên xứ người, dù sống xa quê hương, tôi cũng có dịp gặp lại những đồng nghiệp, những bạn thân quen, và các học trò cũ để hàn huyên cùng nhắc nhở lại những kỷ niệm cái tuổi ở mái trường xưa. Bởi vì, nhờ tập tành viết những bài góp phần mọn nội dung cho các tạp chí Việt ngữ ở hải ngoại và các Hội Ái Hữu của các trường trung học trước kia ở Việt Nam, nhờ vậy, tôi mới có dịp được các thân hữu đó mời tham dự, bằng chứng anh chi em Hội Aùi Hữu Pétrusky Ấu Châu mời tôi tham dự Kỷ Niệm 10 năm thành lập hội, được tổ chức từ ngày 13 đến 15-8-2004 tại Ronneburg, Frankfut, Germany (Ðức Quốc), cho nên kỳ này tôi gặp được các bạn đồng nghiệp : Gs tiến sĩ Nguyễn Thanh Liêm, cựu Thứ Trưởng Bộ Quốc Gia Giáo Dục, anh chị Gs Trần Kim Quế, anh chị Gs Trang Ngọc Nhơn, Gs Phạm Xuân Ái, anh chị Gs Phạm Ngọc Ðảnh, Gs Hồ Văn Thái và Gs Trần Thành Minh……

Ảnh từ trái sang phải các Giáo Sư : Trần Thành Minh, Hồ Văn Thái, Nguyễn Thanh Liêm, Phạm Xuân Ái, Trang Ngọc Nhơn, Trần Kim Quế, Nguyễn Phú Thứ và Phạm Ngọc Ðảnh.

Cũng như các thân hữu khác, đặc biệt gặp được anh Phạm Văn Kiễm, Chủ nhiệm & Chủ bút tap chí Diễn Ðàn Việt Nam, đến từ Munchen (Germany), bởi vì, tôi đã từng gởi bài góp phần mọn trên 10 năm, thế mà nay mới được hội kiến cùng tay bắt mặt mừng.

Tham dự Ðại Hội PTG&ÐTÐ ở Atlanta tháng 7-2005

Năm nay, tôi lại được Hội Aùi Hữu của các anh chi em cựu học sinh Phan Thanh Giản & Ðoàn Thị Ðiểm Cần Thơ (Phong Dinh) mời tham dự đại hội tại Atlanta, Hoa Kỳ do Gs Ðặng Thanh Liêm, hội trưởng, đứng ra tổ chức vào ngày 2 và 3 tháng 7 năm 2005. Ðươc biết kỳ này có sự hiện diện của Thầy Lưu Khôn, trước kia dạy Văn sau làm Hiệu Trưởng Trưởng Phan Thanh Giản từ San José (Bắc California Hoa Kỳ) và anh Gs Nguyễn Trung Quân, trước kia làm Hiệu Trưởng Trường Phan Thanh Giản cũng là người tôi đã gặp tại đảo Pulau Bidong (Malaysia) từ năm 1979, nay ở Nam California Hoa Kỳ cùng đến tham dự Ðại Hội.

Do vậy, tôi cố gắng đến tham dự để găp những vị tôi rất tôn kính (giờ chót Thầy Lưu Khôn không đến được, vì máy bay trục trặc giờ chót) và những thân hữu khác như : Gs Nguyễn Công Danh tức nhà văn Trần Bang Thạch, nhà văn Lê Cần Thơ tức Lê Hoàng Viện, nhà văn Trần Hoài Thư … cũng như gặp được Bà Dr Thu Hương Norton Payson (Ông Bà Dr Norton Payson là người đã tổ chức đám cưới cho trưởng nữ là Cô Kim Châu tại Việt Nam, làm cho tôi hoan hỉ, để tối viết bài Ðám Cưới Ðược Ngưỡng Mộ Và Tôn Vinh Tộc Việt đã được đăng báo phổ biến khắp nơi.

Sau khi, bài này được phổ biến trên các trang nhà (Web) và các tạp chí Việt Ngữ, được quý bà con đồng hương ngưỡng mộ đám cưới này, không những được phổ biến rộng rãi, mà còn có những gia đình có con gái lấy chồng người ngoại quốc ở bản xứ cũng áp dụng, để thực hiện đám cưới đúng theo Phong Tục Ðám Cưới của dân tộc Việt Nam, là gia đình bên nhà trai phải có đủ lễ và chú rể phải quỳ lạy trước bàn thờ Ông Bà bên nhà gái cùng cô dâu trước khi rước dâu về nhà chồng, bằng chứng là đám cưới của con gái anh chị Nguyễn Phước Hỉ, ở Hamburg – Germany (Ðức Quốc) đã được cử hành vào cuối tháng 6-2005 vừa qua. Quả đúng câu : «Nhập gia tùy tục, nhập giang tùy khúc »

Ảnh hai chàng rể Mỹ, Ðức đang lạy cùng cô dâu Việt Nam trước khi rước dâu

Ngoài ra, tôi lại gặp được những người thân quen như : anh Bs Huỳnh Ngọc Phương, trước kia ở Long Xuyên (An Giang) từ Baton Rouge, LA – USA đến, anh Lê Văn Giàu, cựu quận trưởng Phong Phú (Ô Môn) là người một thời đã vang danh một thời ở quận này ai cũng biết và cuối cùng trở về Cần Thơ lo trùng tu Lăng Mộ Cụ Thủ Khoa Nghĩa ở gần cầu Bình Thủy, trên đường liên tỉnh Cần Thơ – Long Xuyên rất đẹp, mà tôi có dịp thăm viếng vào mùa tháng 8 năm 2001, để viết quyển sách Tìm Hiểu Danh Nhân Việt Nam……… và anh Gs Trần Ngọc Xướng một thời gian đến phục vụ tại Ô-Môn từ Toronto, Gia Nả Ðại đến. Anh em gặp lại thật vui mừng và chụp hình kỷ niệm với nhau.

Ảnh chụp với Gs Nguyễn Trung Quân cùng các đồng nghiệp. Anh Lê Văn Giàu đứng sau lưng tại bàn dành cho giáo sư.

Hơn nữa, tôi gặp được anh chị Hai Trang tức nhà văn Long Tuyền Nguyễn Phước Trang, là người sống cựu trào ở Ô Môn, đã viết loạt bài kể lại những chuyện xa xưa một thời ở nơi này, làm tôi thích thú, được đăng trên tạp chí Văn Hóa Việt Nam, do anh Phạm Quang Tân, Chủ nhiệm và anh Lê Cần Thơ, Chủ bút, phát hành tại Houston, TX. (Ðây là, tạp chí có giá tri, không những trình bày trang nhã mà nội dung rất xúc tích của cựu hoc sinh PTG&ÐTÐ thực hiện, đáng hoan nghinh).

Nhân đây, xin cám ơn anh Hai Trang đã cho kẻ hậu sinh biết được sinh hoạt, đời sống của người xưa ở Ô Môn và rất mong tác phẩm Sương Mù Cỏ May của anh sớm hoàn thành và ra mắt độc giả bốn phương.

Nhờ đi tham dự đại hội này, tôi gặp được những đồng nghiệp, các thân hữu ở quê nhà cũng như bốn phương về tham dự, để nối lại sự xa cách bấy lâu nay cũng như kết thân thêm những bạn hữu ở xứ người từ Mỹ Châu, Canada, Úc Châu…

Một đặc điểm, là ban tổ chức đại hội Atlanta đã tổ chức, phân công phân nhiệm thât chu đáo, từ việc đưa rước những người từ phi trường về tham dự đại hội, cho đến lo mướn phòng ngủ, cung cấp thức ăn, thức uống và trang trí để cử hành đại hội rất cơ cực, nhưng tôi thấy các anh em như : Gs Ðặng Thanh Liêm, anh Văn Lang Trịnh Cẩm Văn và anh Phạm Ðức Thạc lúc nào cũng nở một nụ cười.

Ngoài ra, tôi xin cảm ơn Gs Ðặng Thanh Liêm và ban tổ chức đại hội đã dành cho tôi một cảm tình đặc biệt là trao tặng đặc san 10 PTG&ÐTÐ đầu tiên cũng như có ý giới thiệu tôi đến các cựu học sinh PTG&ÐTD, mặc dù tôi chỉ là người quê quán ở Ô Môn (Cần Thơ). Và đặc biệt kỳ này, tôi gặp được các nhà văn nam cũng như nữ là cựu học sinh PTG&ÐTD.  

Cuối cùng, tôi được những món quà tinh thần, là những tác phẩm đã xuất bản tại Hoa Kỳ, do các tác giả ký tặng để mang về Pháp. Ðây là, những món quà vô giá mà tôi rất trân quý, bởi vì, mỗi tác giả có hướng đi với lập luận khác nhau, với văn phong khác lạ và nội dụng cũng như cách trình bày tác phẩm không giống nhau, cho nên tôi xem những tác phẩm này như mỗi cây cảnh có màu sắc, hương vị tuyệt đẹp trong vườn hoa địa đàng vậy.

Nhân đây, xin lần lượt có mấy lời về hai nhà văn nữ : Dư Thị Diễm Buồn và Nguyên Nhung…, xin tóm lược như sau :

1/- Ðối với tác phẩm TRONG LÂU ÐÀI KỶ NIỆM của Dư Thị Diễm Buồn. Sau khi đọc xong, tôi thấy nội dụng tác phẩm đã nói lại cái phong hóa Việt Nam thời ấy, khoảng thập niên 50 và 60 năm trở về trước, quả thật đời sống lúc bấy giờ ở miền Tây nói riêng và cả miền Nam VNCH nói chung, có một đời sống rất súng túc, nếu không muốn nói nơi này « Làm Chơi Ăn Thiệt », bởi vì, ở sông và ao hồ Cá Tôm dư thừa, trong Vườn Cây Trái đủ các loại ăn không hết, sau ruộng lúa trúng mùa… cho nên gia đình có lối sống cầu kỳ từ cách ăn mặc là đương nhiên, nhưng việc phục sức rất đẹp, nhưng lúc nào cũng kín đáo, giữ gìn được phong tục tập quán, lễ nghi tộc Việt, còn các món ăn rất đa dạng, tùy theo các bà nội trợ tạo nên rất nhiều món ăn tuyệt vời, không thể kể hết ra và được tác giả nhắc nhở trong tác phẩm này, đã gợi lại những kỷ niệm của quý độc giả gốc miền Nam Việt Nam, có niên kỷ từ ngũ niên trở đi rất thú vị, bởi vì, tác giả đã viết lại những ngôn từ trước năm 1975, những món ăn, những phong tục tập quán, những sinh hoạt ở học đường đến xã hội và tình yêu lứa đôi của chính tác giả thời bấy giờ đã lồng vào tác phẩm thật dễ thương, cho nên xin giới thiệu đến tất cả quý bà con đồng hương, hảy tìm đọc tác phẩm đáng trân quý này. Bởi vì, tôi đã từng viết hai bài :

– Phong Tục Tết Việt Nam.

– Phong Tục Hỏi Cưới Việt Nam.

Nhưng nếu quý độc giả đã từng đọc hai bài viết của tôi đã được đăng báo phổ biến, đem so sánh với tác phẩm này, tôi thấy cần phải bổ túc thêm và xin cảm ơn tác giả đã viết những gì tôi thiếu sót của tôi để bổ túc và cống hiến độc giả khắp nơi.

Một đặc điểm đáng lưu ý nữa, tác phẩm này của Dư Thị Diễm Buồn, theo tôi nghĩ, tác giả nên thay đổi chữ cuối cùng của bút hiệu, để trở thành Dư Thị Diễm Phúc, bởi vì, hiện nay gia đình tác giả đã thành công ở xứ người, ba người con quý tử tác giả đã trưởng thành và ra truờng hai bác sĩ, một kỷ sư và các người con yêu quý đó lại biết hiếu kính đối với Cha Mẹ (nhân đây, tôi xin chung vui và chào mừng cùng đồng nghiệp Gs Dư Khải Minh và chị Y Tá Tuyết Nhạn).

Ðó là, cái Phúc cho gia đình tác giả, thì làm sao Buồn được. Hơn nữa, Diễm Phúc là tên của hai đứa con của tác giả… Còn nếu, tác giả cứ giữ tên Dư Thị Diễm Buồn, thì tác giả buồn cho xứ sở và dân tộc mình chăng?

Ðược biết, tác giả Dư Thị Diễm Buồn là cây viết miền Tây Việt Nam về Văn lẫn Thơ, đặc biệt có 3 truyện dài là : Chân Trời Hạnh Phúc, Trong Lâu Ðài Kỷ Niệm và Xa Bến Thiên Ðường đã được độc giả nồng nhiệt tán thưởng nhiệt liệt, nghe đâu sắp ra mắt tập truyện dài Vén Màn Sương Aûo Mộng…

Riêng quý bà con đồng hương, nếu muốn cho con cháu biết đời sống, phong hóa Việt Nam, hảy tìm mua ngay tác phẩm này để đọc và biết cái hay cái đẹp của Việt Nam thời ấy.

2/- Ðối với Nguyên Nhung, đã được Gs Nguyễn Thị Loan Anh, dạy môn Việt Văn, từ San Joe, Bắc California đến, đã nói nhiều để giới thiệu nhà văn nữ này, cho nên để đở mất nhiều giấy mực, tôi xin ngắn gọn như sau :

Nhà văn Nguyên Nhung, mặc dù tôi đã đọc chỉ được hai tác phẩm, nhưng tôi thấy hướng đi của tác giả, có cái nhìn như người đứng tuổi, rất am tường tâm lý, kinh nghiệm việc xử thế cũng như về tâm linh, cho nên mỗi bài của tác là sự khám phá mới lạ, nhưng rất gần gũi với thực tế của cuộc đời.

Trong các tác phẩm của Nguyên Nhung như : Viết Giữa Mênh Mông, Cõi Vô Cùng và Trời Vẫn Còn Xanh vừa ra mắt mới đây, (tôi đã được tác giả ký tặng trong dịp thăm dự Ðại Hội này).

Nhờ có tác phẩm Trời Vẫn Còn Xanh trên tay, nên lộ trình của tôi từ Atlanta đến Houston, TX hình như ngắn lại, bởi vì, những đề tài khác nhau, nhưng nó có mảnh lực thu hút tôi, làm cho tôi không ngờ đã đọc từ trang đầu cho đến trang 298 cuối cùng hết tác phẩm, trong thời gian liên tục, xin cảm ơn tác giả Nguyên Nhung.

Nhân đây, tôi xin giới thiệu các tác phẩm của hai nhà văn nữ Dư Thị Diễm Buồn và Nguyên Nhung, đến quý độc giả bốn phương.

Hàn Lâm Nguyễn Phú Thứ

Mùa Thu 2005 Pháp Quốc