Em. Nhan Sắc Đỏ Bừng Trời Cổ Tích
Trầm Vân

Hương ngan ngát chỗ ngồi em tóc xõa
Vẫn còn thơm dìu dịu lối đi qua
Ghế đá công viên hò hẹn mùa hoa
Em có nhớ xuân về xưa lộng lẫy
Em có nhớ vòng tay chờ run rẩy
Nụ hôn đầu chếnh choáng cả trời mây
Em mùa xuân. hoa nở . nắng rơi gầy
Tôi ký ức vườn thơm hoa lá cỏ
Em có nhớ con đường xưa góc phố
Hẹn hò nhau tiếng chim hót hân hoan
Ta tìm nhau. vòng tay ấm thiên đàng
Tình ngụp lặn chơi vơi từng nhịp thở
Em có nhớ tiếng xuân về gõ cửa
Những bài ca tha thiết nhớ nhung người
Những con đường thơm chân bước song đôi
Nụ cười em. cửa thiên đàng rộng mở
Và lịm chết trong tôi vầng trăng vỡ
Cánh tình bay làn gió thoảng mong manh
Em như chim mới đậu đã chuyền cành
Những lời hót lửng trôi về hoang dã
Rồi xuân đến xám bờ môi cô lẻ
Người xa tôi. hoa lá cỏ mồ côi
Những nụ hôn cháy bỏng mộng đầu đời
Chỉ còn dấu lỡ lầm chiều sám hối
Và ngơ ngác làn nắng rơi lầm lỗi
Lại lượn về ký ức mộng xa xưa
Áo người bay hoa cỏ nhớ nhung chờ
Em. nhan sắc đỏ bừng trời cổ tích
Trầm Vân