“Thời gian bay mau, từ xinh xắn hồn nhiên trở thành nhan sắc xuân thì, Kim Phụng được chọn làm nữ tài tử đóng phim. Đạo diễn chọn vai là soạn giả Năm Châu, cũng là đạo diễn của phim Người Đẹp Bình Dương mà Kim Phụng được chọn mời đóng vai Tam Nương. Từ đó Kim Phụng với nghệ danh Thẩm Thuý Hằng ngày càng bay lượn trên vòm trời minh tinh kịch nghệ và điện ảnh”

(Lê Học Lãnh Vân)

“Tôi thấy chị Thẩm Thúy Hằng ở ngoài đẹp quá, đẹp như tiên, được bao nhiêu người ái mộ. Mỗi lần chị Thẩm Thúy Hằng về Cần-Thơ, biết bao người chạy theo chỉ để được nhìn thấy chị là cảm thấy hạnh phúc lắm rồi”

(Ca sĩ Băng Châu)

“Tôi không còn nghĩ đến quá khứ nữa. Tôi đã mang tất cả hình ảnh của ngày xưa ra đốt hết. Trong nhà, tôi cũng không để gương. Cuộc đời là cõi tạm, thân thể rồi cũng tan biến, vật chất khi mình chết cũng không mang theo được”

(Thẩm Thúy Hằng)

“Mấy mươi năm vật đổi sao dời, thằng nhóc ngày xưa đã bước vào lứa tuổi hoàng hôn của cuộc đời nhưng minh tinh Thẩm Thúy Hằng vẫn là ngôi sao màn bạc lấp lánh nhất”

(Tám Vạn)

1.

Thẩm Thúy Hằng (1939-2022) tên thật là Nguyễn Kim Phụng, trải qua tuổi ấu thơ ở cù lao Mỹ-Hoà-Hưng, tỉnh Long-Xuyên và trưởng thành ở Sài-Gòn. Năm lên 16 tuổi, Kim Phụng đã nức tiếng là hoa khôi học đường và lén gia đình tham gia cuộc thi tuyển lựa tài năng của hãng phim Mỹ Vân. Kim Phụng đoạt giải nhất của cuộc thi sau khi vượt qua hằng ngàn thí sinh khác và được hãng phim tài trợ sang Hongkong học một khóa diễn xuất.

Lấy cảm hứng từ lòng ngưỡng mộ của Kim Phụng dành cho thầy dạy nhạc Thẩm Oánh và thầy dạy văn chương Thẩm Thệ Hà, hãng phim Mỹ Vân đã đặt nghệ danh cho Kim Phụng là Thẩm Thúy Hằng. Tên tuổi này được công chúng biết đến từ những năm cuối thập niên 50 khi Kim Phụng góp mặt lần đầu tiên với vai diễn “Tam Nương” trong cuốn phim “Người đẹp Bình-Dương” của tác giả kiêm đạo diễn Nguyễn Thành Châu. Từ đó, mỹ danh “Người đẹp Bình-Dương” gắn liền với tên tuổi minh tinh Thẩm Thúy Hằng như một huyền thoại. Vai diễn thứ nhì trong cuốn phim “Ngưu Lang, Chức Nữ” cũng do hãng phim Mỹ Vân sản xuất và nghệ sĩ lão thành Năm Châu làm đạo diễn đã khiến cho khán giả luyến lưu nàng Chức Nữ Thẩm Thúy Hằng xinh đẹp phải lìa xa dương trần và lãng đãng bay về trời trong khói sương bềnh bồng, mây trời huyền ảo.

Mẫu quảng cáo cuốn phim “Người đẹp Bình-Dương” trên các nhựt báo ở Sài-Gòn, 1958
Minh tinh Thẩm Thúy Hằng và vai diễn “Tam Nương” trong cuốn phim “Người đẹp Bình-Dương”, 1958

Thẩm Thúy Hằng được xem là một trong những ngôi sao sáng giá nhất ở giai đoạn cuối thập niên 50 đến cuối thập niên 70 và được mệnh danh là “Đệ nhất minh tinh màn bạc” vì sự nghiệp thành công vang dội từ trong nước lấn sang khu vực Đông Năm Á. Đây là chuyện hiếm có đối với nghệ sĩ Việt-Nam thời bấy giờ khi Thẩm Thúy Hằng thường xuyên xuất hiện ở Hongkong, Đài-Loan, Nhật-Bản, Đại-Hàn, Thái-Lan, Ấn-Độ, Tân-Gia-Ba (Singapore), Nam-Dương (Indonesia), Mã-Lai-Á (Malaysia), v.v.. để tham dự Đại hội điện ảnh hay làm khách mời hoặc ký hợp đồng đóng phim và hai lần đoạt giải “Tài tử xuất sắc” tại Đại hội điện ảnh Á Châu tổ chức tại Đài Bắc năm 1972, “Ảnh hậu” tại Đại hội điện ảnh Á Châu tổ chức tại Hongkong vào nám 1974.

Những cuốn phim với sự góp mặt của minh tinh Thẩm Thúy Hằng được báo chí và khán giả nhắc nhở nhiều như “Người đẹp Bình-Dương”, “Trà hoa nữ”, “Ngưu Lang, Chức Nữ”, “Tấm Cám”, “Sự tích trầu cau”, “Bạch Viên, Tôn Các”, “Đôi mắt huyền” (“Thuyền ra cửa biển”), “Oan ơi ông Địa”, “Dang dở”, “Tơ tình”, “Bóng người đi”, “Đò chiều” (“Lỡ bước sang ngang”), “Chiều kỷ niệm”, “Nàng”, “Ngậm ngùi”, “Như hạt mưa sa”, “Sóng tình”, “Xin đừng bỏ em”, “Giỡn mặt tử thần”, v.v.. Bên cạnh đó, ban kịch Thẩm Thúy Hằng (“Giờ Thúy Hằng”) với những soạn phẩm tình cảm xã hội đặc sắc như “Sông dài”, “Trà hoa nữ”, “Áo người trinh nữ”, “Nửa hồn thương đau”, “Suối tình”, “Đôi mắt bằng sứ”, v.v.. và “Chương trình lúc 0 giờ” quy tụ nhiều nam nữ nghệ sĩ hữu danh được mong ngóng nhiều nhất trên màn ảnh nhỏ của Đài truyền hình số 9.

2.

Ngược dòng thời gian đi về nửa thế kỷ trước, thằng bé nhỏ xíu mê mệt tài tử Thẩm Thúy Hằng. Nó không bỏ sót một chương trình nào dù được chiếu trên màn ảnh nhỏ ti-vi hay màn ảnh đại vĩ tuyến trong rạp hát. Nó hay mè nheo, năn nỉ, khóc lóc và đòi xem cho bằng được mấy cuốn phim đang trình chiếu rộn ràng ở rạp Văn Hoa trên đường Cao Thắng. Những “Chiều kỷ niệm”, “Nàng”, “Ngậm ngùi”, “Sóng tình”, v.v.. vẫn còn in sâu trong trí nhớ dù thời gian đã hun hút ngàn dâu.

Chiến cuộc chao đảo, khán giả Sài-Gòn vẫn còn may mắn được gặp lại “người đẹp Bình-Dương bằng xương, bằng thịt” qua những vở thoại kich trên sân khấu đoàn Bông Hồng. Nội dung những vở kịch ngày đó tuy đơn điệu, cứng nhắc nhưng nhờ vào sự diễn xuất linh động của lớp kịch sĩ Sài-Gòn cũ và hơn nữa, nhân dáng cũng như cái tên Thẩm Thúy Hằng khiến cho sàn diễn mỗi đêm thêm phần lung linh, hào hứng. Thẩm Thúy Hằng sở hữu giọng nói ấm áp, dễ đi vào lòng người mà báo giới hay gọi là “giọng nói ăn microphone”. Mỗi khi xuất hiện trên sân khấu, người xem như được thấy lại một Thẩm Thúy Hằng giữa cái Sài-Gòn lụa là, êm ả ngày xưa và giống như mạch nước nguồn chảy qua vùng sa mạc cằn khô cát nóng.

Người đẹp và nghệ danh cũng đẹp, “Thẩm mỹ” và “Hằng Nga”, cộng thêm bản tánh hiền lành, không “ma mãnh” như vài ba đồng nghiệp cùng trang lứa. Sở hữu một nét đẹp Á-Đông với gương mặt xinh xắn, dễ nhìn, cớ sao lại nghe lời người dụ khị, mang một nét đẹp Tây phương giả tạo, rực rỡ một thời như minh tinh Elizabeth Taylor, Marilyn Monroe để rồi nhận lấy thảm kịch khi tuổi tên còn đang xuân sắc. Một người bạn đồng nghiệp thân thiết cứ âm thầm nuối tiếc : “Hằng xinh đẹp như vậy rồi, tham lam làm chi để rồi mang lụy” !

Mùa thu đang về trên xứ sở ôn đới mang theo nhiều mưa và gió lạnh, mấy bông hoa mùa hạ đã sớm chiều tàn phai, đài rơi phấn đổ và rụng rơi trên cỏ rối. Ngày ngắn dần, đêm dài hơn và mang thêm nhiều nỗi cô đơn, u hoài về cho chốn nhân gian. Thời gian vật đổi sao dời, thằng nhóc ngày xưa đã bước vào lứa tuổi hoàng hôn của cuộc đời nhưng minh tinh Thẩm Thúy Hằng vẫn là ngôi sao màn bạc lấp lánh nhất. Ngậm ngùi tiếc thương chị, một minh tinh màn bạc danh tiếng, một nghệ sĩ hiền lành. Năm tháng qua mau, một vầng trăng vỡ đã thôi không theo nhau (*) và chợt nhớ đến mấy câu thơ cổ mà nghe cõi lòng trống lạnh hơn bao giờ hết ..

“Mỹ nhân tự cổ như danh tướng

Bất hứa nhân gian kiến bạch đầu”

(Người đẹp từ xưa như tướng giỏi

Chẳng hứa nhân gian bạc mái đầu).

TV, 10.11.2025

(*) “Tình lỡ” của nhạc sĩ Thanh Bình là nhạc phẩm yêu thích của minh tinh Thẩm Thúy Hằng lúc còn sanh thời